Dịch giả: doivedau
Vực sâu như mực, gió như dao cắt.
Trong mắt của người ngoài thì Thiên Uyên sơn mạch rất rộng lớn, kéo dài qua cả Phượng Lân Châu, nhìn bề ngoài có thể thu thập tiên thạch một cách dễ dàng. Nhưng trên thực tế, cả Thiên Uyên sơn mạch đều bị dày đăch sương mù màu đen bao phủ, không gian bên trong gió lốc hỗn loạn không chịu nỗi, mặc dù là La Thiên Thượng Tiên cũng không dám dễ dàng bước vào.
Để có thể thu thập tiên thạch một cách dễ dàng, Lịch Đại Tiên Tông suy nghĩ ra đủ loại biện pháp, rồi cuối cùng lấy trận pháp cố định lại một khoảng không gian nên Thiên Uyên sơn mạch mới có tình thế ổn định như hôm nay. Mà muốn xuất nhập Thiên Uyên sơn mạch thì phải mang theo ngọc bài có lưu lại ấn ký trận pháp.
Đúng vậy, ngọc bài có lưu ấn ký trận pháp lại chính là ngọc bài chứng minh thân phận của Tiên nô.
Mà trước đây khi Bạch Mộc Trần rời đi Tiên Nô quáng trường cũng vẫn mang theo ngọc bài trên người, không nghĩ tới hôm nay lại có tác dụng.
Cũng giống như trước, ấn ký trên thân phận ngọc bài tương ứng với trận pháp, Bạch Mộc Trần dễ dàng xuyên qua đám sương mù dày đặc. Hắn không do dự bay thẳng đến tuyến đường trong trí nhớ rồi đi vào một cách bí mật.
...
Huyệt động thật dài, tối đen nhìn không thấy ngón tay.
Bởi vì nơi đây hàng năm bị sương mù ăn mòn, trong không khí ngập tràn mùi vị mục nát cùng âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-an/3252372/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.