Edit: Cháo
53.
Tiền Ngộ Đan là người nói lời giữ lời.
Nửa tháng sau, trên đường đưa Bạch Hạ về nhà, anh đột nhiên hỏi cậu cuối tuần này có muốn đến trại trẻ thăm Viên Viên với anh hay không.
Bạch Hạ là người trưởng thành, thật ra cậu không để lời hứa ngày đó của Tiền Ngộ Đan với Viên Viên vào lòng.
Hứa hẹn mà. Có lúc chỉ thuận miệng nói ra mà thôi. Người nói vô tâm, người nghe có ý, nhưng thường thì cuối cùng người sau chỉ nhận lại được thất vọng.
Tiền Ngộ Đan có thể giữ lời hứa, có thể bảo vệ tâm hồn trẻ thơ non nớt của Viên Viên, khiến độ thiện cảm của Bạch Hạ với anh cao thêm một bậc.
54.
Nếu như độ thiện cảm với Tiền tiên sinh có thể viết vào một quyển vở, vậy thì giờ quyển vở ấy đã viết hết rồi.
Bạch Hạ vừa lén đưa mắt ngắm Tiền Ngộ Đan, vừa quả quyết viết chữ ‘tốt’ vào trong lòng.
55.
Trước khi xuống xe, Bạch Hạ cầm lấy túi đồ của mình, mở cửa xe ra.
Chuyện đi thăm Viên Viên vào chiều thứ Bảy cứ như vậy mà được quyết định.
Bạch Hạ lộ ra nụ cười đơn thuần xuất phát từ trái tim mà chính cậu cũng không nhận ra, khiến một người khác trên xe cảm thấy xiêu lòng.
“Đợi đã.” Tiền Ngộ Đan gọi Bạch Hạ lại.
Cái tay đang định đóng cửa xe lại của Bạch Hạ dừng giữa không trung, cậu chớp mắt đôi mắt đầy dấu chấm hỏi bên trong.
Tiền Ngộ Đan đoan chính đứng đắn trong mắt Bạch Hạ hắng giọng một cái, anh lấy di động ra, “Thêm wechat đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-nha-bach-ha/1285460/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.