An Kỳ dẫn An Dĩ Mai và An Dĩ Thâm vào quán trà sữa Mo Mo để xin việc. Trận chiến lần trước đã đẩy cha con anh vào bước đường cùng. Tài sản tan nát, bạn bè thân tín kẻ thì bị thương, người lại chịu cảnh tù tội.
Vợ An Kỳ cùng thằng khốn nạn phản phúc ấy còn cấu kết với nhau định tống anh vào tù. Còn An Dĩ Mai và An Dĩ Thâm thì suýt chút nữa bị giết.
Khó khăn lắm, cha con An Kỳ mới trốn thoát được tới đây.
Một lũ chó má.
7:00 giờ tối.
Quán trà sữa đã đóng cửa. Nhân viên trong quán đang bận tay dọn dẹp nên không ai để ý cánh cửa sắt bị đẩy ra cả.
- Rất xin lỗi quý khách. Quán của chúng tôi đã tới giờ đóng cửa rồi ạ. - Trịnh Xuân Vinh nhanh chân chạy tới chặn trước mặt An Kỳ. Trong tay hắn là một cái khăn lau bàn, cài sẵn ba cây kim châm nhọn hoắt.
An Kỳ lúng túng nói:
- Tôi... tôi tới đây xin việc. Quán vẫn còn tuyển thêm nhân viên chứ?
- Tất nhiên rồi. - Mạc Ưu Đàm lạnh giọng trả lời. - Đi theo tôi.
Chỗ ngồi mà Mạc Ưu Đàm chọn, nằm ở gần quầy thu ngân.
An Kỳ tùy tiện ngồi xuống, anh cẩn thận quan sát nơi này. Mặt bằng không lớn lắm, nhân viên thì lại nhiều. Không biết chủ quán làm cách nào để duy trì được cửa hàng thế nhỉ?
Mạ̣c Ưu Đàm ngồi đối diện với An Kỳ, chú mau chóng bắt tay vào buổi phỏng vấn:
- Tên gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562757/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.