An Kỳ ngẫm ngẫm nghĩ nghĩ một lát, đành liều mạng gật đầu đồng ý với Băng Tùy.
Băng Tùy thấy anh đã ưng thuận, cụ liền đem ra một bộ dụng cụ y tế đặt trên quầy.
Băng Duyên bưng ra một chậu nước ấm, kèm theo một cái khăn vải mềm màu xanh bạc hà nhỏ.
Vệ Minh đứng nép sát vào bức tường, im lặng quan sát cách làm của Băng Tùy để học nghề.
- Xem này. Mùi kinh ghê chưa? - Băng Tùy vừa gỡ lớp băng quấn vừa chặc chặc lưỡi cảm thán. - Để lâu xíu nữa là sẽ bị nhiễm trùng nặng luôn.
- Có cần thay nẹp cho cậu cao không? - Băng Duyên lo lắng đề nghị.
- Ừm. Em đi lấy giùm anh đi. - Dường như hiểu rõ suy nghĩ của bọn họ, nên Băng Tùy chậm rãi giải thích. - Cô ấy là vợ tôi.
An Kỳ và Vệ Minh ăn ý giữ im lặng, không hỏi han thêm chi nữa. Vốn dĩ trên đời này thiếu chi chuyện kỳ quái giống vậy chứ?
- Cậu trẻ. Lại đây giúp già rửa vết thương cho cậu cao mau.
Vệ Minh giúp An Kỳ vệ sinh cánh tay phải, thỉnh thoảng cậu lại chun mũi vì mùi hôi từ miệng vết thương của anh bốc lên. An Kỳ buồn cười giơ tay nhéo nhéo chóp mũi Vệ Minh cho bõ ghét.
Băng Tùy thuần thục tiến hành các bước trị liệu cho An Kỳ. Tuy thao tác có hơi chậm chạp một chút, nhưng mà bù lại cụ ông làm rất tận tâm.
Băng Duyên đứng trông quầy, lâu lâu quay lại xem chừng Băng Tùy. Sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562628/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.