Đường Trí Nghĩa rút dây cắm điện của cái bếp từ mini ra. Để nó nguội bớt, rồi mới dùng khăn lông mềm lau sạch.
Phạm Hải mon men lại gần, bắt chuyện:
- Chúng ta có quen nhau sao?
Đường Trí Nghĩa vừa làm, vừa đáp:
- Sư đoàn Pháo binh, trung đội số Năm, quân khu Thiên Kiêu. Thuộc lực lượng binh chủng Lục quân quốc gia.
- Hóa ra là đi nghĩa vụ chung... - Phạm Hải đau đầu nhớ lại. - Song tôi không có ấn tượng mấy về anh cả.
- Có một số chuyện không cần thiết phải khơi lại đâu. - Đường Trí Nghĩa chợt nghĩ tới sự cố năm ấy. Chúng đã chôn vùi không biết bao nhiêu là mơ ước của các chàng trai trẻ mặc quân phục. Trong đó có cả Vênh Vênh...
Mạc Ưu Đàm vừa cho thêm củi vào lò, vừa đổ thêm ít nước lạnh và hạt nêm vào nồi canh.
Hâm đi hâm lại riết cạn queo. Lại còn mặn chát nữa chứ.
- Nấu gần chục món vậy sao ăn hết được chú? - Triệu Kiếm Phong đứng kế bên khẽ hỏi.
- Làng tôi có một truyền thống, là chuyên qua nhà nào có giỗ hay đám tiệc lấy đồ ăn về ăn. Các người tới trễ nên món bò kho hết sạch. Thằng quỷ đằng đẵng là ăn nhiều nhất đấy.
Phạm Hải nghe vậy, cậu bèn cười bẽn lẽn. Hai gò má đỏ ửng lên như quả hồng vừa mới chín vậy.
Thảo nào mà cậu ta biết chính xác chỗ để nồi canh sườn hầm măng.
- Tôi có hai vấn đề khá khó hiểu. Phiền anh lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562607/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.