Vệ Minh ẵm Vệ Khương lên, hạnh phúc lắng nghe tiếng cười khúc khích của cục mỡ.
Ngôn Thiệu Phong đưa cho Vệ Minh một cốc chocolate nóng, gã ngọt ngào mời:
- Em uống đi. Để con anh trông cho.
Vệ Minh cẩn thận giao con cho Ngôn Thiệu Phong, rồi nhận lấy cốc chocolate. Cậu thổi thổi cho nó nguội bớt, rồi chậm rãi uống từng ngụm một.
Một ngày thật là đẹp trời.
- Trưa nay anh muốn ăn món gì? Để em biết mà còn nấu nữa.
- Anh thèm ăn canh mẵng và lòng gà rim tỏi ớt. - Ngôn Thiệu Phong bẹo má Vệ Minh, gã dịu dàng nói.
- Tốt lắm. Để em ra chợ mua cá tươi về nấu canh cho anh ăn nha.
- Ừ, anh đi cùng em cho vui. - Ngôn Thiệu Phong liếc nhìn Vệ Khương đã chìm trong mộng đẹp, gã thấp giọng đề nghị.
Vệ Minh nhoẻn miệng cười. Cuộc đời cậu chỉ cần sống như thế này là đủ rồi.
Mỗi ngày cùng Ngôn Thiệu Phong đi chợ, nấu nướng, rồi chăm sóc con.
Mỗi tháng đến thủ đô chơi, dẫn cục mỡ đi tham quan sở thú, xem kịch thiếu nhi và viếng thăm viện bảo tàng quốc gia.
Mỗi năm sẽ làm một chuyến du lịch vòng quanh thế giới. Chụp những bức hình thật đẹp để làm kỷ vật lúc về già.
Một kiếp người như vầy là đủ lắm rồi.
Vệ Minh giao con cho người giúp việc trông, rồi cùng Ngôn Thiệu Phong ra ngoài dạo chợ.
Hai người đi bằng chiếc mô tô phân khối lớn của gã cho gọn. Vì chỗ bán cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562587/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.