Thằng Tù được đem về quê nuôi từ khi hãy còn đỏ hỏn. Tên gọi của nó là do nhà ngoại đặt. Cái tên này đơn điệu và xúi quẩy vô cùng. Bạn bè trong lớp ai cũng chế giễu nó khi nghe nó đánh vần tên mình.
Mỗi ngày nó tự thân cắp cặp đến trường, tan học thì phải theo ông cậu ra đồng tập mần ruộng. Cơm ngày ba bữa không đủ no, vật dụng cá nhân không đủ dùng; nên thằng Tù tuy còn rất bé, nhưng đã nảy sinh tâm lý ác cảm với đám trẻ con trong xóm.
oOo
Thằng Tù ôm cái bụng đói meo, ngồi ngây ngốc nhìn nhà họ Mạc đang tổ chức đám giỗ. Mùi hương thức ăn thơm lừng như móng vuốt cào xé vào bao tử rỗng không của nó.
Có một con chuột béo múp, miệng nhỏ xíu nhọn nhọn như cái đinh ghim, hai bờ má thì đỏ hây hây tựa quả mận chín trên cành, thoạt nhìn rất đáng yêu và ngộ nghĩnh. Con chuột lăn lăn ra, trên tay cầm theo một đĩa thịt kho trứng ngậy mỡ, đặt nó xuống sàn nhà lát gạch men mát rượi. Lại lăn lăn vô, rồi lăn lăn ra. Hết thảy năm lần như vậy mới chịu ngừng.
Trên sàn nhà lúc bấy giờ bày đầy đồ ăn hấp dẫn. Nào thịt kho trứng, thịt bò xào bông cải, canh măng sườn non, tôm tẩm cốm xanh và một tô cơm trắng đầy ụ.
Con chuột chợt leo xuống bậc tam cấp, đi đến bên ụ rơm mà thằng Tù đang ngồi tránh nắng, rồi chìa cái tay tròn lẳng ra, nắm lấy cái tay khẳng khiu như que củi cời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562496/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.