Tôn Bách Nhật đút USB vào ổ cắm của chiếc Chrome Book mới cáu. Cơn đau bao tử do ăn uống thiếu điều độ và sự căng thẳng thần kinh đã khiến cho hắn gần như không ngồi nổi, nhưng vì người cha quá cố, hắn đã gượng dậy được. Một lần nữa lại gượng dậy được...
Hà Nhất Hương không gạt hắn! Đó là dấu hiệu đáng mừng đầu tiên.
Cha của hắn vẫn còn sống! Đó là dấu hiệu đáng mừng tiếp theo.
Nhưng...
Cha của hắn sống để làm gì?
Cụ già đang ngồi ôm chiếc bình sứ có kiểu dáng như hũ tro cốt trong đoạn băng đã xấp xỉ bảy mươi, luôn miệng lảm nhảm cái tên ai đó.
Cái tên đó... là của một vị thám trưởng.
Vị thám trưởng đó đã bị chặt đầu do nhất quyết không khai ra tên của gã gián điệp hai mang đang trà trộn trong băng đảng.
Cha... Cha của hắn là một người đồng tính. Thảo nào mà diện mạo của hắn và cha chưa từng có lấy nửa điểm giống nhau. Bởi vì vốn dĩ hai người không phải là cha con ruột.
Tôn Bách Nhật không khóc nổi. Hắn ngồi thừ người cả buổi trên giường, rồi rút chiếc USB ra, đoạn tắt laptop.
Đi ngủ.
Việc gì tới thì sẽ tới.
oOo
Viện dưỡng lão vẫn an tĩnh như mọi khi, mặc cho mùa xuân đã kéo đến trước cổng rào. Dường như thời gian và mùi hương ở đây luôn đuộm màu ảm đạm, nên khách ghé qua thường dễ cảm thấy bức bối kỳ lạ, như thể bước qua cánh cổng tương lai và nhìn thấy tình cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562477/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.