An Kỳ đang ngồi đợi gã bạn làm ăn chục năm mới tái ngộ một lần trong một quán cóc ven đường xinh tươi. Chung quanh quán trồng nào là hồng dại, dã quỳ, mimosa, trạng nguyên, thược dược và lay-ơn kiều diễm. Chủ quán là đôi vợ chồng giáo viên đã về hưu, nhân lúc nhàn tản bèn lập ra điểm uống cà-phê này cho qua ngày đoạn tháng.
- Của con nè. - Bà giáo hiền từ nói.
- Dạ, con cảm ơn bà.
An Kỳ uống sữa bắp đá lạnh được một đỗi thì Hoàng Lý tới. Chiếc Ducati mà anh mua được với giá hời là nhờ vào việc Hoàng Lý quen biết với ông chủ của đại lý phân phối xe.
- Không cần khoa trương thế chứ? - An Kỳ biết Hoàng Lý tạm nghỉ đua xe F1 vài năm để kiếm thằng cu, nhưng cái máu yêu nghề đã khiến anh ta không thể ăn vận như người bình thường được.
- Dạ, cho con một ly bạc xỉu. - Hoàng Lý nói với vào trong. Rồi đưa hộp gà nấu đông cho An Kỳ. - Tặng! Của Tố Nhân làm đấy... Gì mà nhìn suy tư thế hử? Nay vợ tôi nó biết nấu ăn rồi. Ăn vào cùng lắm súc ruột thôi, chứ không tới nỗi "đi luôn" đâu.
Lâu lâu mới gặp mặt mà bạn hữu của anh lại nỡ tặng gói thuốc chuột "thượng hạng" cho anh.
- Sợ thì vừa ăn vừa cầm điện thoại. Để lỡ có chuyện thì kêu cứu kịp.
- Gọn quá hén?
Hoàng Lý cười như nắc nẻ. Rồi mở ba lô, lấy ra hai hộp quà thắt nơ xinh xẻo đưa cho An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562418/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.