Vệ Thanh quét virus trước khi mở tập tin được gửi từ email không rõ danh tính. Phải nói đúng hơn là nghi ngờ danh tính, bởi vì cái tên này hắn đã từng giao tiếp bên Anh Quốc, nên không rõ có phải là anh ta hay không.
"Viết lại đoạn hội thoại mà hôm bữa tôi và anh đã cùng nhau thực hiện ở bệnh viện đi. Nếu sửa đúng hết toàn bộ lỗi ngữ pháp và từ vựng trong câu, tôi sẽ bao anh một chầu kem Haagen Dazs. Chỉ sửa bốn câu đầu, câu cuối không đến nỗi quá tệ nên du di cho qua. Vị chi mỗi câu hai mươi lăm điểm."*
Hóa ra tay này biết tỏng hắn cố tình phát âm tiếng Anh sai bét để trốn tránh trách nhiệm, nên đã chơi khăm hắn bằng cách tương kế tựu kế, tức là cũng sử dụng cách nói "word by word" như hắn.
Vệ Thanh nhếch miệng cười. Hắn nghe lại cuộc hội thoại, rồi đánh máy chỉnh sửa bài essay được giao. Chưa đầy nửa tiếng là đã hoàn thành. Hắn bèn gửi email qua cho người kia chấm điểm.
"Ting..."
Email được hồi âm thật nhanh. Ba câu khen ngợi súc tích và một câu chót để lại số điện thoại. Một số điện thoại ghi danh ở trong nước, không phải là mã vùng ở Anh Quốc.
Thoáng chút ngạc nhiên, xen lẫn nỗi nghi ngờ, Vệ Thanh cau mày gọi đến số điện thoại trên.
- Là tôi, Hayden đây. Venn vẫn khỏe chứ? - Qua giọng nói của Hayden, Vệ Thanh có thể cảm nhận được nỗi vui mừng của anh ta.
- Anh học nói tiếng Việt à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562398/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.