- Bạn bè như con c**. Tụi bây ỷ tửu lượng cao rồi hùa nhau gạt bọn tao. Đ* má, sao bữa đó mấy ông giao thông không hốt tụi bây về đồn một bữa đi.
- Mặt mày đã xấu mà còn bày đặt nhăn, nhìn không khác gì Tôn Ngộ Không lúc bị Hồng Hài Nhi châm lửa đốt.
- Bàn chân thúi của mày đặt ở đâu vậy hả? Mày sảy chân đạp một cái là nhà tao tuyệt tự hết.
- Dậy, dậy. Tao với thằng Ngạn có mua bánh mì heo quay ngon lắm nè. Tao còn đặc biệt mua cho mày một phần lòng gà, trứng non với xá xíu nướng. Ê, hết giận tao đi mày... Ê...
Lê Đức Hoàng làu bàu chửi đổng thêm ít câu nữa, mới chịu đi đánh răng rửa mặt rồi ra ăn sáng với đám bạn. Thằng Công tánh nết hiền khô nên chẳng hờn giận nhiều, nó chỉ trách hai đứa bạn sao liều lĩnh quá, gần tới ngày hẹn mà còn đi gây chuyện, ngộ nhỡ có gì bất trắc thì biết tính sao đây?
"King coong... King coong..."
- Trời, đứa nào mà thuê cặp này đi đòi nợ bảo đảm lấy được tiền liền. Hẹn giờ nào tới đúng giờ nấy. Không sai một li... - Đang bình phẩm ngon trớn, Nguyễn Chí Công chợt chưng hửng. - Ủa mà nói vậy thì tụi mình trễ hẹn với người ta rồi?
- Ăn lẹ lên đi mấy con rùa! Nhất là cái con rùa miệng móm sọm đang uống cà-phê đó. Năn nỉ mày mất cả tiếng đồng hồ.
- Sao mày hổng nói câu đó với con ghệ mày đi thằng quỷ sống. -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562376/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.