Mãi đến trung tuần tháng Bảy, chàng luật sư ấy mới xuất hiện. Bữa đó Phạm Thành Nhân đương nhổ cỏ trong vườn rau, nghe chú giám thị thông báo thì liền quăng liềm xuống đất rồi chạy bổ vào nhà vệ sinh để chỉnh sửa lại tóc tai và rửa tay cho thật sạch trước khi đi gặp khách quý.
- Té! Từ từ thôi ông thần!
Viên giám thị không tra còng vào tay Phạm Thành Nhân như những người tù khác. Nhưng để tránh bị điều tiếng, chú đặt hờ tay lên lưng cậu nghi can, tay còn lại đặt trên bao súng giắt ở lưng quần.
- Tới rồi đó.
- Dạ, con cảm ơn chú nhiều.
Viên giám thị cười hiền. Đoạn nhanh nhẹn rời khỏi phòng thăm nuôi.
Anh luật sư cao khoảng mét chín, thân hình lực lưỡng và vạm vỡ, đã thế đầu lại cạo trọc lóc nên càng trông giống Yakuza bội phần.
- Dạ, anh... anh đây...
- Tôi là học trò của thầy Huỳnh. Họ tên đầy đủ là Thạch Sang.
- Dạ, chắc anh gốc Khmer?
- Phải. Ba tôi là là người gốc Khmer, còn mẹ tôi là người Việt rặt. Trước đây gia đình tôi ở An Giang, sau dời xuống Bạc Liêu như lời nghĩa đệ tôi đã nói với cậu.
- Dạ, ảnh có giới thiệu sơ lược về anh cho em biết.
- Thầy tôi già rồi, nên muốn yên thân yên phận, mong cậu rộng lòng đừng trách.
- Dạ, em biết, oan trái của em cao ngút trời, người giựt dây múa rối toàn là dân thứ dữ, nào có ai ham làm Lục Vân Tiên cứu rỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562358/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.