"Thằng con trai mà lão nhắc đến đây hả? Nhóc, mày đang làm cái gì rồi? Một tháng có trả được hết nợ thật không?"
Người của bên cho vay nặng lãi tìm đến như mọi khi, túm cậu lại không cho di chuyển, gã nào gã nấy đều xăm trổ đầy mình, mặt mũi hung dữ khác hẳn những người cho vay cũ. Bố lập tức đổi thái độ nịnh hót, van nài bọn chúng đầy xấu hổ.
"Đúng vậy đúng vậy, con trai tôi hoàn toàn có khả năng đó anh Đại, anh, anh tin tôi một lần đi."
Hiểu Ngụy khó chịu mùi thuốc lá, bức xúc vì bị túm lấy gáy cổ như xách chó mèo, vùng vẫy muốn hất tay bọn họ ra. Nào ngờ sau đó bị tát một cú giáng trời tới chảy máu mũi, cậu thấy máu đang chảy tong tỏng xuống sàn đất thật rõ ràng. Chỉ thấy bố đang phân trần điều gì đó, rồi gã nắm cổ áo cậu đầy phẫn nộ.
"Mẹ nó! Một thằng điếc thì làm cái gì ra nhiều tiền được!"
Vì không chứng minh được sẽ trả hết nợ sớm, bọn chúng quyết định đưa Hiểu Ngụy tới chỗ làm của bang hội để tiện canh chừng, nếu không trả thì một trong hai phải để lại mạng cho chúng. Hiểu Ngụy rõ ràng không muốn, nói ngắt quãng đáp trả.
"Trả, không! Bố, không, con không!"
Đám cho vay nặng lãi này ra tay đánh người còn tàn ác hơn đám cũ, bố nhìn cậu bị đánh đập rồi lôi lên xe đưa đi mà không nói được lời nào, ông biết mình còn không bằng rác rưởi, nhưng rõ ràng trận cá độ đó đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-banh-dau-tay/3376025/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.