Phó Nghĩa gật gù thưởng thức món ăn của Hiểu Ngụy làm, tay nghề cũng khá quá chứ bộ, mới có vài ngày đã lên trình rồi. Hôm nay anh đã bị nơi làm việc vắt kiệt sức lao động rồi, Tuyết Nhi không ngừng mắng nhiếc chủ tiệm vì tội vô tâm, chủ tiệm thì vắt tay lên trán không muốn nghe thấy giọng cô ấy nữa. Cuối cùng chỉ có Hiểu Ngụy là không làm phiền đến anh, đúng là trong cái rủi có cái may.
"A Nghĩa, A Nghĩa."
"Hửm, anh vẫn đang nghe nè." - Phó Nghĩa mỉm cười ngẩng đầu, uống ngụm nước để tiện nói chuyện với cậu hơn.
"E hèm" - Hiểu Ngụy với đôi mắt to tròn hắng giọng một cái, cầm lên tờ giấy đã ghi sẵn những điều mình muốn nói để thành một câu hoàn chỉnh - "Anh thích chị Tuyết Nhi có đúng không?"
Phó Nghĩa nhanh tay bịt miệng mình lại trước khi nó bắn tung tóe khắp bàn ăn, Hiểu Ngụy vẫn tiếp tục lật giấy đọc dòng tiếp theo.
"Em thấy rõ được ánh mắt anh dành cho chị Tuyết Nhi, nhưng hôm nay anh không còn cười vui như mọi khi với chị ấy nữa, anh định tỏ tình có đúng không?"
Đôi mắt nặng trĩu tâm tình ấy khựng lại khi nghe cậu hỏi, Hiểu Ngụy mím môi, theo biểu hiện kia thì điều cậu nghĩ là đúng. Phó Nghĩa định cất lời, nhưng cuối cùng chỉ sử dụng ngôn ngữ kí hiệu bộc bạch.
[Rõ ràng đến thế sao?]
[Chị ấy tốt bụng và xinh đẹp như vậy, em nghĩ ai cũng thích chị thôi.]
[Còn em và anh chàng kia?]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-banh-dau-tay/3311238/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.