Đám đòi nợ rời đi ngay lúc ấy, nhưng vừa sáng tinh mơ đã tới đập cửa. Hiểu Ngụy luống cuống muốn chặn cửa lại, làm sao qua một đêm mà cậu đẻ ra tiền được?
"Ấy khoan đã, là đưa cậu tiền thừa hôm qua."
Hiểu Ngụy mở to mắt nhận tập tiền thừa dày cộp, rút cuộc ông chủ cho cậu bao nhiêu vậy chứ?
"Xin lỗi, cái hôm qua, tiền, bao nhiêu?"
Sau khi nghe khoản tiền khổng lồ ấy, Hiểu Ngụy càng thêm chắc chắn...là do Cẩn Tranh đưa, không phải ông chủ.
"Mấy người, cầm thêm. Sau này, không dính dáng, tôi với em trai, bố..."
(Mấy người cầm thêm. Sau này tôi với em trai sẽ không dính dáng đến bố nữa)
Còn một khoản nhỏ, cậu sẽ giữ lại để mua đồ ăn ngon cho Hiểu Chúc nữa.
"Giấy nợ, tôi ghi rồi. Mỗi tháng, mỗi tháng trả một ít, có được không?"
Cẩn Tranh nhịn không phì cười khi thấy tờ giấy nợ nắn nót của cậu, nhưng Hiểu Ngụy có vẻ rất nghiêm túc, không thể phá vỡ bầu tâm trạng lúc này được.
"Tôi đưa cho cậu, không phải cho vay."
"Không được" - Hiểu Ngụy khua tay - "Số tiền ấy, quá nhiều. Tôi trả cả lãi, không quỵt, anh"
Khi ấy thư kí đến nói nhỏ vào tai anh rằng cuộc họp đã chuẩn bị xong, chỉ cần chờ giám đốc vào thôi.
"Ừm, cậu cứ vào trước đi"
Cẩn Tranh quay ra nhìn Hiểu Ngụy, anh vẫn còn chuyện muốn nói với cậu, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu của họ, không vội.
"Tôi sẽ nhận bánh này như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-banh-dau-tay/2790588/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.