Sáng sớm hôm sau, ánh sáng xanh trắng vừa lọt qua song cửa, Diêu Như Ý lồm cồm bò dậy, xỏ dép đi tìm Diêu gia gia. Nàng muốn dỗ vị lão cổ hủ này. Ai ngờ đẩy cửa phòng ông ra xem, trong phòng sạch sẽ gọn gàng, bóng người đã không còn từ lâu. Hỏi thăm Tùng Khẩn đang ngồi xổm bên vườn rau, ông lão cứng đầu này đã lãnh đạm dắt Thiết Bao Kim đi về Tri Hành Trai từ trước khi trời sáng.
"Vẫn chưa hết giận..." Diêu Như Ý đứng trong căn phòng trống trải gãi đầu rồi lại thì thầm một câu yếu ớt: "Nhưng thật sự không nên đánh người mà..."
Nàng đi đến góc sân cho Diêu Đắc Thủy ăn đậu trộn cỏ rồi đi đến tiệm để mở cửa sổ. Nàng thuận tay xách một túi thịt heo ngũ vị hương được gói trong giấy dầu từ kệ hàng tạp hóa.
Đây là món ăn vặt yêu thích nhất của Diêu gia gia, lát nữa sẽ mang đến Tri Hành Trai để dỗ ông, đồng thời cũng coi sóc việc kinh doanh của phòng trà.
Nguyệt Nguyệt và Lâm Trục vượt ngàn dặm đến, Diêu Như Ý đã sắp xếp ổn thỏa. Nàng bảo Tùng bá không cần vội vàng đến Tri Hành Trai giúp đỡ mà hãy ưu tiên sắp xếp hành lý cho cha con họ Lâm rồi cùng họ đi tham quan Biện Kinh. Mặc dù Lâm Trục và Nguyệt Nguyệt đều được coi là người Biện Kinh lâu năm nhưng những năm này Kinh thành thay đổi biết bao nhiêu. Chỉ riêng các chi nhánh của Thẩm Ký khắp nơi và nông trại rộng lớn ngoài thành cũng đủ để họ tiêu khiển cả một ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tap-hoa-nho-ben-quoc-tu-giam/4676490/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.