Sườn cừu mà nướng ngon thì cũng là món ăn tuyệt vời của nhân gian! Mùa đông thời Tống, đông chí cùng với tết Nguyên Đán và tết Hàn Thực được gọi là ba “tuần lễ vàng” của triều Tống. Bất kể là người làm việc ở nha môn, làm công ở xưởng quan, hay lính tráng trong quân doanh, đều được hưởng trọn kỳ nghỉ dài bảy ngày không cần bù. Dân chúng càng nghĩ ra đủ trò để vui chơi, “Hạ đông”, “Đi chùa”, “Tiễn năm”, “Tặng giày”, ngày nào cũng có trò mới. Cảnh náo nhiệt này, phải đến ngày cuối cùng của tiết đông chí, mới dần dần lắng xuống. Diêu Như Ý lười biếng nghiêng người trên chiếc ghế tre bập bênh có lót đệm bông dày, gác cái cổ chân phải bị Tùng Bá băng bó như chân giò lên, vừa ghi chép vào sổ những thứ mà ngoài nàng ra không ai hiểu được, vừa dùng bút vẽ mấy bé mèo, bé cún ngốc nghếch lên miếng băng gạc quấn trên chân. Nhìn những thiếu niên rải rác trở về trường học trong con hẻm, bên tai còn nghe thấy a gia ở sân sau, cách một lát lại gọi: “Minh Chỉ! Có ăn quả không?” “Minh Chỉ! Ra ngoài đi lại chút, đừng thức khuya hại mắt!” “Minh Chỉ! Uống chút trà đi!” Thời gian đã qua bốn, năm ngày kể từ tai ương ở chùa Hưng Quốc. Ngày hôm đó, thật sự kết thúc như một vở kịch ồn ào náo nhiệt. Đặng Phong bị Lâm Văn An kề kiếm vào cổ, rốt cuộc vẫn là thiếu niên, không gánh vác được việc lớn, sợ đến mức tái mặt, run rẩy nói: “Ngươi, ngươi, ngươi là cái thứ gì... Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tap-hoa-nho-ben-quoc-tu-giam/4667546/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.