Lần đầu tiên tự tay nướng bánh, Nhu Ý chẳng có kinh nghiệm, đáy bánh và rìa bị cháy xém, hình thức thì xấu xí, nhưng hương thơm thì không hề kém: đặc biệt là khi mùi xúc xích hòa với phô mai hạnh nhân, thơm đến mức mấy con cún trong nhà cũng phải bật dậy! Nàng chia một miếng cho a gia, lại bẻ cho lũ chó vài mẩu nhỏ, nhưng không dám cho nhiều, sợ ăn mặn rồi rụng lông.
Định bụng nướng thêm mấy cái nữa, nàng cũng rút ra chút kinh nghiệm: vừa rồi lửa to quá nên đáy bị cháy; lúc nướng cũng cần dùng xẻng lật giữa chừng; khâu quét dầu ban đầu phải rộng tay hơn; lần sau trước khi cho nhân vào nên gắp sẵn một cục than ra để lửa nhỏ lại.
Hơn nữa, ngoài phô mai hạnh nhân, trong tiệm còn có tương đậu, tương ngọt, tương mè, tương mơ, thịt thì có thể đổi thành gà hay dê, vị sẽ phong phú hơn.
Nàng nhai một miếng, nhặt phần cháy bỏ đi, phần còn lại thơm lừng! Rìa bánh giòn thơm mùi lúa mạch và sữa, giữa mềm mại, phô mai hạnh nhân ngọt dịu thấm đều, xúc xích bên trong mặn đậm đà, lại có thêm mùi hạt dẻ và nấm, ngon tuyệt!
Nàng tự luyến thầm: “Mình đúng là thần bếp chuyển thế!”.
Đang định nướng mẻ thứ hai thì ngoài ngõ vang lên tiếng hét như heo bị chọc tiết khiến Đại Hoàng ở cửa giật mình bật dậy, sủa vang không ngớt.
Chó lớn sủa, mấy con cún con cũng sủa theo, thêm mèo con bắt chước chó sủa, cả viện hỗn loạn.
Nhà mở tiệm nên cửa viện không đóng. Nhu Ý vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tap-hoa-nho-ben-quoc-tu-giam/4667539/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.