Đoạn Tam Lang trừng mắt: "Ai nhờ đỡ các ngươi? Ai?! Đó gọi là mời các ngươi hiểu không ?!"
"Xời." Khẩu thị tâm phi.
Đổng Thanh im lặng, không ngồi cùng bàn với người khác, ngược lại rất hứng thú nhìn tủ rượu kia mấy lần.
Hàn Kiến ho khan một tiếng: “Nếu công tử muốn uống rượu, chúng ta có thể trực tiếp đi lấy là được.”
Đổng Thanh bất đắc dĩ liếc hắn một cái: “Gấp cái gì, không thấy Tam nương tử còn đang chuẩn bị sao?"
Đám người bọn họ đột nhiên tới cửa, Tam nương tử còn chưa có chuẩn bị, lúc này đang bận tới vắt chân lên cổ, cho dù ba đứa nhóc được mời tới hỗ trợ thì sợ là phải chờ một hồi mới có thể phục vụ tới bàn hắn.
Kỳ thật loại trà này cũng không tệ, Đổng Thanh nghĩ, không nồng đậm bách vị như trà hắn uống thường ngày, chỉ có một mùi hương thơm ngát, sảng khoái tinh thần.
Những người khác cũng nghĩ như thế.
Đỗ Tam Nương lúc này cuối cùng đã rõ ràng, ba đứa trẻ kia đều có tên, Kỳ Quan, Vương Câu và Chu Đán Đán. Vậy mà chúng không phải là mấy đứa nhỏ được tiểu phản diện tùy tiện mua được ở trên đường mà là người làm trong nhà mấy tên công tử ăn chơi kia được bọn họ sai tới hỗ trợ.
Bọn họ đây là ngầm thông qua việc này, bán mặt mũi cho Đoạn Tam Lang, cho hắn một phần ân tình.
Đột nhiên Đỗ Tam Tư có một loại cảm giác kỳ quái.
Mấy tên công tử bị gọi là "ăn chơi" cũng không phải là loại công tử ca kém cỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ruou-nuong-tu-nhat-gan/4598752/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.