Tối hôm qua tiểu phản diện còn không vui khi từ biệt nàng, thế mà sáng sớm lại phái người tặng đồ cho nàng? Đây chẳng phải giống như người khác tặng hoa, tặng quà trong dịp khai trương sao? Đỗ Tam Tư cảm thấy thích thú.
“Là cờ thêu tên tiệm rượu!” Đoạn Phó sai hạ nhân mở ra, “Suốt đêm qua, tú nương phải thêu hoa vàng khắc mây tím này cho may mắn. Thiếu gia nói tiệm rượu của nương tử thiếu tên, không đủ tươm tất, nên bảo nô tài mang tới đây.”
Đương nhiên lời nói ban đầu không dễ nghe như thế.
Đỗ Tam Tư ngẩn người, đột nhiên “A” một tiếng, vẻ mặt xấu hổ, “Chẳng trách ta cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, hóa ra là cái này……”
Tên cửa tiệm mà cũng quên, khác gì đi học quên ngày thi chứ?
Đỗ Tam Tư hậm hực, Đoạn Phó phì cười, hỏi nàng, “Vậy xin hỏi nương tử, cờ rượu treo ở chỗ nào ạ?”
Đỗ Tam Tư tập trung nhìn, trên vải cờ đỏ có bốn cái vòng tròn bằng vải lụa trắng. Trong mỗi vòng tròn có một chữ như rồng bay phượng múa được viết bằng bút lông dày.
Bốn mặt của lá cờ đều thêu đám mây màu tím, trông thật lộng lẫy.
Tuy nàng chưa từng luyện viết thư pháp, nhưng vẫn nhìn thấy khí thế khác biệt trong nét bút này.
Nếu đi ở trên đường, cho dù không bước vào tiệm rượu này, nhưng chỉ cần liếc một cái sẽ bị thu hút bởi nét chữ như rồng lượn mây bay, ngoài cứng trong mềm này.
“Tiệm rượu Tam nương”
Đỗ Tam Tư thầm đọc lại một lần, đột nhiên mừng phát điên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ruou-nuong-tu-nhat-gan/4598749/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.