Edit: OnlyU
Phạm Lam nói thật trầm thấp, tất cả mọi người nghe thấy đều kinh ngạc.
Bạch Thất cau chặt lông mày: “Nhưng Bát gia phân phó…”
Phạm Lam giương mắt, hời hợt mà lại sắc bén ghim chặt Bạch Thất tại chỗ, từ đáy lòng hắn không tự chủ được sinh ra cảm giác sợ hãi.
Phạm Lam này…
Không!
Người này không giống Phạm Lam mà hắn biết, khí tràng cứ như hai người hoàn toàn khác nhau vậy.
Mục Yêu vô tâm, huýt sáo một tiếng nói: “Ngầu quá!”
Thanh Mặc càng sợ hãi, nếu như không bị sợi tóc của Phạm Lam trói linh lực thì hắn đã sớm phá tan phong ấn chạy thoát.
“Các ngươi thì biết cái gì! Ta thủ đoạn độc ác nhưng bọn họ lương thiện chỗ nào, cha mẹ ta chỉ tham gia làm phản thì bị diệt cả tộc. Bọn chúng lập Giáng Chu làm tộc trưởng chẳng qua là muốn khống chế thế lực của tộc trưởng, ai cũng vì vương vị mà thôi, so với chúng ta thì có gì cao thượng?”
Hai mắt Thanh Mặc đỏ ngầu, không biết là vì hận hay vì đau khổ, hắn nhìn chằm chằm từng người chất vấn, giống như trong mắt hắn, cuộc phản loạn kia là thay trời hành đạo.
Bạch Thất lên tiếng: “Dù những người đó không đúng thì cũng không có nghĩa là cha mẹ ngươi đúng.”
Thanh Mặc cười lạnh một tiếng: “Dù không đúng nhưng ít ra cha mẹ ta không làm tộc Đồ Sơn thất vọng! Cha mẹ ta từng là đại tế ti Thanh Khâu, thề đời đời bảo vệ tộc Đồ Sơn, kết quả bọn chúng đối xử với chúng ta thế nào, dùng xong là ném? Tộc trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-quan-tai-truong-sinh/1354745/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.