*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Qiezi
Cái gì mà Bát gia? Bát gia gì?
“Đừng, đừng tới đây.” Từ da đầu đến lỗ tai, mỗi một dây thần kinh của Tạ Miên đều tê dại, ngay cả cử động cũng không được, cậu đứng cứng ngắc nhìn ‘bọn họ’ từng bước đến gần.
“Xin ngài theo chúng tôi trở về, đừng ương bướng nữa. Ngài tùy hứng như vậy Bát gia sẽ không vui.” Người mặc đồ trắng rũ mắt, một mực cung kính, thở dài nhìn Tạ Miên. Cánh môi mỏng liên tục khép mở, ôn hòa nói rõ từng chữ.
“Xin ngài theo chúng tôi trở về.” Hai người chỉ trát* khàn khàn lặp lại, chậm rãi ngước mắt nhìn cậu, lộ ra biểu cảm miễn cưỡng có thể gọi là cười.
(Chỉ trát: đồ đốt cho người chết)
Đời này Tạ Miên sợ nhất hai thứ, một là lạnh, hai là quỷ. Hôm nay hai thứ này đều xuất hiện trước mặt cậu, thật đáng sợ a a a a!!!
Đèn lồng xanh âm u càng ngày càng gần cậu, cho đến khi hai chân gầy yếu tiến vào tầm mắt, cuối cùng Tạ Miên không chịu nổi, giơ tay lên thét to: “Dừng!”
“Tôi không phải ông chủ của mấy người, anh nhận lầm người rồi!”
Người mặc đồ trắng mỉm cười, cặp mắt hoa đào hẹp dài híp lại, sau đó nhẹ nhàng mở ra, ôn nhuận như ngọc. Hắn khẽ thở dài: “Ngài tên Tạ Miên, không sai chứ.”
Tạ Miên hít sâu một hơi, kiềm chế xúc động muốn giơ tay lên, cố gắng bình tĩnh gật đầu. Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-quan-tai-truong-sinh/1354721/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.