Editor: mèomỡ
(http://bjchjpxjnh.wordpress.com)
Mơ mơ màng màng, trước mắt cómột khoảng sáng mông lung ôn hòa, chưởng quầy Ly cảm thấy mình mệt muốn chết,thân thể rất nặng, nhưng lại rất thả lỏng, nàng muốn ngủ......
Đợi nàng tỉnh táo lại khôngbiết đã ngủ bao lâu. Mở mắt ra nhìn thấy chính phòng mình, không phải căn phòngnhỏ ở Đan thành, mà là phòng ở núi Bình Đỉnh, tường thạch bích bốn phía khắcvăn cổ, đưa tay sờ phát hiện mình đang nằm trên chiếc giường hàn ngọc, nàng trởvề lúc nào? Trở về bằng cách nào?
Lần trước nàng tỉnh tại tronggian phòng này là vì pháp thuật của Dực Thánh Chân Quân, khiến nàng nhập vàothần thức của chính mình, bây giờ thì sao? Nàng lại nằm mơ?
Cửa đá nặng nề bị đẩy ra,chưởng quầy Ly quay đầu lại nhìn, người tới mặc váy dài màu trắng dịu dàngphiêu dật, đôi tay nhỏ nhắn mềm mại thon dài bưng một ly trà.
“Đã tỉnh rồi à?”
Giọng nói này, chưởng quầy Lyngẩng lên nhìn cho rõ ràng người tới,“Cô cô?”
“Đứng lên uống ngụm nước đi.”
Chưởng quầy Ly ngồi dậy đón lấychén trà, uống một ngụm. Trong nước trà lành lạnh mang theo một chút ngọt, lànước suối của núi Bình Đỉnh. Nàng thật sự đã trở lại?
“Cô cô? Con...... Con trở vềbằng cách nào?” Chưởng quầy Ly nhìn Cửu Thiên Huyền Nữ, hơn tám trăm năm khônggặp cô cô vẫn là bộ dáng đó, giọng điệu và vẻ mặt khi nói chuyện đều không thayđổi, giống như nàng chưa bao giờ rời đi, chẳng lẽ cô cô không trách nàng nhiềunăm qua làm xằng làm bậy như vậy sao?
“Hiệu lực Ngưng Thần Đan hếtkhiến con hư thoát thôi.” Huyền Nữ nhìn chưởng quầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-quan-tai-pho-tay/1271824/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.