“Bạch Nham là Ứng Long, nàng là Hỏa linh, trước nay nàng luôn cảm thấy cơ thể Bạch Nham lạnh lẽo, nhưng bây giờ hắn còn nóng hơn cả nàng.”
Editor: mèomỡ
Từ trong thần thức của chưởng quầy Ly đi ra đã gần hoàng hôn, nàng hít sâu một hơi rồi chậm rãi thở ra, giống như có thể phóng thích những tích tụ đọng lại dưới đáy lòng tám trăm năm qua. Quay đầu nhìn về phía cây đạithụ sừng sững cách đó không xa, khu rừng dường như mấy trăm năm khôngchút biến hóa, luôn có đám sương lượn lờ, luôn có âm khí dày đặc. Nhưnggiờ phút này chưởng quầy Ly nhìn chúng lại thấy không giống xưa, khôngphải chúng trở nên tươi mát cũng không phải trở nên đẹp đẽ tuyệt vời,chỉ là không còn thần bí đáng sợ, giống như oán trách, hối hận, áy náyđã từng bị nàng giấu trong lòng được một mưa to cọ rửa sạch sẽ tất cả.
Dực Thánh Chân Quân thấy cánh nàng đã biến trở về màu sắc ban đầu, nàngđã khôi phục bình tĩnh, cảm thấy không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
“Ta đưa ngươi đi tìm đá Vô Sắc .”
Chưởng quầy Ly cùng Dực Thánh Chân Quân bước lên mây về Đan thành, chẳng qua nàng không trực tiếp dẫn hắn đi tìm cô gái kia thu hồi đá Vô Sắc mà về tiệm quan tài trước. Nàng muốn điều tra rõ chuyện Đỗ Tuyền, DựcThánh Chân Quân chính là đại nguyên soái thiên đình, có tấm bùa hộ mệnhnày ở bên cho dù không khéo gặp phải Thiên Khê cũng không cần sợ.
“Tiệm quan tài? Đá Vô Sắc ở trong này?” Dực Thánh Chân Quân đứng ở cửatiệm quan tài do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-quan-tai-pho-tay/1271808/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.