Trông cửa nhà thủy tạ là hai tiểu đồng mặc áo lam, nghe thấy tiếng bước chânchậm rãi của Bạch Nham họ liền mở cửa coi như nghênh đón hắn.
Bạch Nham bước vào nhà thuỷ tạ đèn đuốc sáng trưng, phóng mắt nhìn cănphòng cực kỳ rộng rãi, bài trí bên trong toàn là tranh chữ nổi tiếng, đồ trang trí cổ, một bàn một ghế vô cùng cầu kỳ, hoa lệ. Cũng khó trách,Bùi gia là gia tộc có bối cảnh, có quyền thế cũng có tiền, con cháu Bùigia như Bùi Đông Vũ thích ỷ thế hiếp người vô cùng xa xỉ. Nhà thuỷ tạnày ngược lại lịch sự tao nhã không quá thích hợp với những kẻ phàm phu tục tử như Bùi Đông Vũ.
Hồng Hồ sơn trang là nơi thế nào, nhà thuỷ tạ khác biệt thanh tịnh thếnào, không phải vấn đề Bạch Nham quan tâm. Hắn vào nhà thuỷ tạ nhưng vẫn chưa thấy người mời hắn đến, cũng không thấy người hôm nay đến tiệmquan tài đưa thiệp mời, hắn nhìn về phía cầu thang cuối phòng.
Một tiểu đồng lanh lảnh nói với Bạch Nham:“Sư phụ của ta chuẩn bị sẵnrượu và thức ăn, đang ở trên tầng đợi công tử đại giá quang lâm, xin mời công tử.”
Bạch Nham gật đầu, đi đến cầu thang.
Trên tầng lại truyền đến vài tiếng đàn rời rạc, Bạch Nham nghe được rấtrõ ràng, đàn kia âm sắc rất chuẩn, tinh thuần trong trẻo, quả là đàn quý khó gặp. Nhưng không biết người gảy vì lý do gì gảy đàn lại không thành làn điệu, giống như vô tâm, lại giống như có tâm sự nặng nề, mỗi âm đều lộn xộn.
Không cần đoán nhiều, người đang gảy đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-quan-tai-pho-tay/1271773/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.