“Biết mình tạo nghiệp chướng còn lừa hắn đi?” Tiếng chưởng quầy Ly không biết từ đâu truyền ra khiến Bạch Nham hoảng hốt.
Bạch Nham quay người lại, chưởng quầy Ly đã sớm đứng ở phía sau hắn.
“Vết thương của nàng đã khỏi chưa? Sao lại tới đây?” Bạch Nham hỏi.
Chưởng quầy Ly đi đến ngồi ở vị trí bên cạnh Bạch Nham, thản nhiênđáp:“Chút thương tích ấy tĩnh dưỡng hai ngày còn chưa đủ sao?”
Bạch Nham không ý kiến, lại ngồi xuống.
Chưởng quầy Ly lại hỏi:“Rốt cuộc ngươi có ý gì? Thật sự muốn để tiểu hòa thượng Tòng Tố kia đi tìm Thiên Khê sao? Không sợ Thiên Khê một chưởngđập chết thằng nhóc kia à?”
Bạch Nham lắc đầu nói:“Ta đã xem mệnh cho Tòng Tố.”
“Ngươi xem rồi?” Chưởng quầy Ly hơi kinh ngạc, từ xưa đến nay Bạch Nhamrất ít khi tính toán mệnh cách của người khác, luôn nói cái gì mà thiênmệnh không thể sửa, đều là tạo hóa, biết trước thì làm được gì, chỉ tổntăng thêm phiền não … vân vân, lần này sao hắn lại tò mò như vậy?
“Chẳng phải chính nàng cũng đã tính rồi sao?” Bạch Nham hỏi ngược lại.
Chưởng quầy Ly gật gật đầu, coi như trả lời.
“Cũng không tính ra đúng không?”
Chưởng quầy Ly lại gật đầu.
“Có thế chứ, nếu chúng ta đều không tính được, thằng nhóc này nhất địnhkhông phải người phàm, có thể để hắn đi dò đường trước.” Bạch Nhamnói,“Dựa vào tuệ căn và đạo hạnh của hắn, cuộc đời này có vài chuyện nên xem tạo hóa, chúng ta tạm thời cứ theo dõi cái đã.”
“Chúng ta không tính ra được không có nghĩa hắn chính là thiên thầngiáng thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-quan-tai-pho-tay/1271767/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.