Bạch Nham một mình uống sạch một vò rượu, đến khi uống say chuếnh choáng mới lảo đảo đi về phòng. Đi đến cầu nhỏ bỗng nhiên cảm thấy trong bụng khóchịu muốn nôn, cúi người xuống còn chưa kịp nôn ra cái gì, cơ thể đã mất thăng bằng ngã xuống nước.
Chưởng quầy Ly nghe thấy tiếng vang đi ra nhìn, thấy Bạch Nham nằm dưới nước quẫy đạp lung tung.
“Ai, lão đạo chết tiệt! Thật không để người ta được yên mà.” Chưởng quầy Ly vừa hùng hùng hổ hổ mắng mỏ, vừa ngồi xổm xuống đưa tay túm lấy cổáo Bạch Nham kéo hắn lên bờ.
“Này! Lão đạo, ngươi mượn rượu phát điên à!” Chưởng quầy Ly thấy hắn còn mơ mơ màng màng, đúng là thời cơ tốt để phát giận bắt nạt hắn, vì thếnâng tay cho Bạch Nham một cái tát.
Bạch Nham đau quá gào lên:“A a a, sao nàng lại đánh ta?!”
“Biết đau là tỉnh rồi đúng không?”
Chưởng quầy Ly đứng dậy định đi, mới nâng chân lên lại phát hiện BạchNham đang vươn tay giữ làn váy nàng lại, nắm rất chặt, miệng cònnói:“Nàng là hổ cái à? Sao mà hung dữ thế? Rất đau đấy.”
“Hừ, còn không buông tay? Muốn ăn đòn đúng không?” Chưởng quầy Ly kéokéo váy, Bạch Nham vẫn không buông, không chỉ không buông mà cả ngườihắn còn vịn vào váy nàng bò lên bờ, tay ôm lấy cẳng chân chưởng quầy Ly.
“Đạo sĩ thối! Tên chết tiệt! Mau buông tay ra!”
“Nàng ngồi cùng ta một lát.” Không biết Bạch Nham mượn rượu giả điên, hay mượn rượu làm càn, lại dám bắt đầu đùa giỡn vô lại.
Chưởng quầy Ly bất đắc dĩ phải ngồi xuống, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-quan-tai-pho-tay/1271758/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.