13.
Có lẽ gần đây tôi không may mắn lắm, mới làm “bà chủ” ngày thứ ba đã có người tới gây sự.
Gần trưa, tôi đang nằm mơ màng ngủ ở trước quầy, bỗng nhiên bị một tiếng động ồn ào đánh thức.
Ngẩng đầu lên thấy một người đàn ông trung niên đang kéo tóc của một kỹ thuật viên tiệm tôi rồi lôi ra ngoài.
“Giả bộ thanh cao cái gì chứ!”
Người đàn ông tức giận ch.ửi mắ.ng, giật tóc đối phương rồi ném người qua đây.
Tôi vội chạy lên đỡ cô ấy.
Đây là nhân viên mới của tiệm, tuổi còn nhỏ, thậm chí còn ít hơn tôi một tuổi, thôi học sớm, làm công nhân hai năm trong nhà máy, sau đó tới xin việc ở tiệm bọn tôi.
Cô bé sợ tới mặt mũi tái mét, nước mắt lã chã không ngừng tuôn rơi.
Đẩy cô bé ra sau lưng, tôi cau mày nhìn người đàn ông trước mặt.
Mùi rượu nồng nặc.
Dựa vào nguyên tắc “hòa khí sinh tài”, tôi nén giận hỏi, “Thưa anh, có chuyện gì vậy ạ?”
Người đàn ông trung niên lấy một điếu hồng tháp sơn rồi châm lửa, nói kháy: “Bố mày chỉ sờ tí thôi, thế mà còn dám đánh tao!”
Nói xong, hắn ta nhổ một bãi nước miếng dưới đất, “Hừ! Tới chỗ này làm còn giả bộ thanh cao!”
“Ngại quá.” Tôi ép bản thân phải giữ bình tĩnh. “Cửa tiệm bọn tôi là chỗ đàng hoàng, không có mấy mánh khóe mờ ám.”
Tên đàn ông trung niên dường như không nghe hiểu lời tôi nói, cười khẩy: “Bọn mày trông tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-massage-chan-chau-vang/2954570/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.