20.
Sáng hôm sau, Bùi Thiên Cương đã đến nhà tôi từ sáng sớm để trả lại thùng rác, còn rất thân thiết bọc lại một túi rác màu đen.
Đi kèm với thùng rác còn có bữa sáng Bùi Thiên Cương mua giúp tôi.
Tôi vừa nói cảm ơn vừa đặt thùng rác ở dưới bàn.
Bùi Thiên Cương không biết làm sao, dường như không được thoải mái lắm.
Anh ấy vò đầu bứt tóc, sau khi dặn đi dặn lại tôi phải ăn sáng khi còn nóng bèn vội vàng rời đi.
Cả ngày anh ấy cũng không đến tiệm.
Vừa khéo hôm nay chị tôi ra tháng, chuẩn ghé thăm tiệm.
Tôi vừa bận trông tiệm vừa bận chăm sóc sản phụ mới ra tháng, bận đến nỗi xoay như chong chóng.
Tối đến vừa về nhà đã nhận được điện thoại của Bùi Thiên Cương.
Giọng điệu của anh ấy rất suy sụp: “Cho nên, em còn chưa gửi tin nhắn cho anh, là có ý từ chối à?”
Câu nói này chìm vào đám mây mù.
Tôi ngớ người, “Gì cơ?”
Dường như Bùi Thiên Cương cũng sững người.
Sau đó, anh ấy nói thì tôi mới biết.
Trong chiếc túi đựng rác trong thùng rác anh ấy trả tôi hồi sáng giấu một chiếc nhẫn và một bức thư tình.
Cúp máy, tôi khom người lục lọi thùng rác dưới bàn.
Đúng là có thật.
Nhưng mà…
Túi rác màu đen, giấy viết thư tình màu đen, nhẫn còn không để vào hộp, cứ để trơ trụi như vậy rồi ném vào thùng rác.
Anh ấy rất sợ tôi sẽ thấy sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-massage-chan-chau-vang/2954552/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.