Edit: Hiền Chăn
Beta: Mun
Khương Triết nói bọn họ sẽ về sớm thôi nhưng rốt cuộc vẫn mất một thời gian dài. Lần này họ lên đường đến thôn trấn nhỏ gần biên giới mà lão A nhắc đến, chỉ là vòng tới vòng lui cũng mất hết mấy ngày trời.
Bọn họ đến đây vào ban đêm, tạm thời ở lại một tứ hợp viện tương đối hẻo lánh ở bên ngoài trấn nhỏ kia.
Tô Anh được Khương Triết ôm từ xe xuống, bản thân cô thì đã ngủ khò.
Không ngờ Tưởng Diễn cũng có mặt ở đây, thậm chí còn đến sớm hơn cả bọn anh.
Anh nhìn Tô Anh nằm ngoan ngoãn trong ngực Khương Triết, khẽ hỏi: "Ngủ rồi hả?"
Khương Triết "ừ" một tiếng.
Triệu Vũ "hừ" một tiếng: "Dọc đường tới đây ngủ như heo vậy đó."
Tưởng Diễn không nhịn được cười một tiếng, nhưng khi thấy chiếc xe lăn Triệu Vũ đang giữ trong tay thì không khỏi cảm thán. Về chuyện của Tô Anh anh cũng đã sớm nghe nói, muốn nói cô ngốc nghếch nhưng lại không khỏi thấy đau lòng, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ tiếc hận, lại còn có chút lực bất tòng tâm.
Cho dù bọn họ đều là người có tiền, nhưng đối với những việc vượt quá sự hiểu biết của khoa học thì bọn họ vẫn phải bó tay.
Khương Triết bế Tô Anh vào phòng nghỉ ngơi, khi anh trở ra đã thấy bữa khuya với rượu được bày biện trên bàn. Anh cầm ly Whiskey lên uống một ngụm, trên mặt vẫn mang thần sắc lạnh lùng.
Triệu Vũ với Tưởng Diễn đều cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-hoa-cua-to-anh/2070766/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.