Edit: Rine
Beta: Jiang
Đỉnh núi yên tĩnh bỗng trở nên náo nhiệt hơn, cách nhau rất xa nhưng Tô Anh vẫn nhìn thấy bóng dáng mờ mờ của đám người Khương Triết và Triệu Vũ đang đến gần. Cũng có thể nghe thấy tiếng Lâm Thành Phong và Đào Nhiên thì thầm chèn ép nhau.
Lưu Vận nói với Tô Anh: "Dọc đường đi hai người này đều nói không ngừng nghỉ, tình cảm thật là tốt!"
Tô Anh phì cười một tiếng, rất tán đồng mà gật đầu, tính cách Lâm Thành Phong và Đào Nhiên không khác nhau lắm, không có việc gì nên rất thích lấy việc tổn hại người kia mua vui.
Lưu Vận lại nhìn mấy người sắp tới gần bên kia, nhỏ giọng tiến đến nói bên tai Tô Anh: "Vừa rồi lúc tớ tới, Triệu Nhị nghe nói cậu và Khương Tứ lên núi thì sắc mặt không tốt lắm, lúc đánh nhau cũng rất tàn nhẫn, nhất định là anh ta đang ghen."
Tô Anh trầm mặc, nhìn về hướng bọn họ đi tới.
Lưu Vận nói: "Bọn họ tới rồi, không nói nữa. Tớ chỉ nhắc cậu một tiếng thôi."
Tô Anh nhấp môi cười cười, ừ một tiếng: "Cảm ơn."
"Này, bé hoa nhài, chào buổi tối." Đào Nhiên bên kia đã đến gần, vừa phất phất tay với Tô Anh, vừa cảm khái quả nhiên cảnh sắc cung quanh có một loại phong vị thuần phác tự nhiên. Thật đặc sắc!
Lâm Thành Phong cũng chạy chậm lại đây, ngồi vào vị trí đối diện Tô Anh, nhìn thấy trong tay Tô Anh cầm khoai tây nướng, không nhịn được lẩm bẩm: "Các người ra đây chơi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-hoa-cua-to-anh/2070763/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.