Edit: Shelly
Beta: Jiang
Tô Anh đưa cho anh một dãy địa chỉ, Khương Triết không hề nghi ngờ cô nên không hỏi thêm gì, trực tiếp cầm lấy địa chỉ.
Việc này làm Tô Anh nhìn anh vài lần.
Khương Triết cười một tiếng tỏ vẻ khinh thường sự hoài nghi của Tô Anh.
Tuy rằng anh nghi ngờ việc làm của Tô Anh, nhưng anh cũng không ngốc. Tùy tiện hỏi cũng chỉ tăng sự đề phòng của cô lên mà thôi, ngoại trừ khiến cho Tô Anh càng trốn tránh xa hơn thì anh còn có lợi ích gì?
Sau khi Đào Nhiên tiễn Trình Ngọc Thư về thì quay lại phòng bệnh: "Tôi cũng phải đi rồi, công ty còn có chút việc. Bé hoa nhài à, anh giao Khương Triết lại cho em, nhưng mà em nhớ coi chừng kẻo cậu ấy lại nổi điên không nghe lời bác sĩ mà đòi xuất viện đó, không chừng người lần sau anh sẽ đi gặp là phần mộ ba mét tỏa hương đó!"
Tô Anh cứng miệng, nhìn vẻ mặt không có chút biểu cảm của Khương Triết: "Em cảm thấy em cũng không cản nổi anh ấy."
Đào Nhiên nghĩ thầm "Vậy em cứ dùng mỹ nhân kế là được, Khương Tứ sẽ mềm lòng đến mức không thể đi đâu". Nhưng cuối cùng anh không nói, chỉ vỗ vai Tô Anh bảo: "Bé hoa nhài, em phải tin vào bản thân mình chứ!"
Tô Anh: "Anh Đào Nhiên......"
Đào Nhiên mang vẻ mặt chắc chắn: "Tin tưởng chính mình! Nha!"
Tô Anh: "......"
Khương Triết lạnh lùng ho một tiếng, Đào Nhiên lập tức buông ra, anh chưa làm gì, thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-hoa-cua-to-anh/2070749/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.