Edit: Rine
Beta: Jiang
"Anh tôi điều tôi tới thành phố C công tác, Tô Anh, về sau chúng ta có thể thường xuyên gặp mặt đi chơi."
Tưởng Hiểu Hiểu ngồi bên giường bệnh của Tô Anh, cười ôn hòa, khi nói chuyện đều là vẻ ôn nhu khách khí. Giống như là muốn làm bạn với Tô Anh, bây giờ thấy Tô Anh suy yếu nằm ở trên giường thì rất lo lắng.
Cô ta lại nói: "Vì sao mà cô lại bị bệnh như vậy? Có khó chịu chỗ nào không? Lúc trước rời khỏi đế đô, tôi thấy cô vẫn còn tốt mà."
Tô Anh nói: "Không sao, chỉ là có chút cảm mạo thôi."
Tưởng Hiểu Hiểu gật gật đầu, nhíu mày nói: "Cũng đúng, mấy ngày nay trời lạnh nên rất dễ dàng bị cảm, cô phải thường xuyên chú ý giữ ấm."
Tô Anh mỉm cười: "Cảm ơn, về sau tôi sẽ chú ý." Dừng một chút lại nói: "Cô cũng vậy."
"Ừ, tôi sợ nhất là bị bệnh, tôi không thích uống thuốc, cũng không muốn bị tiêm, rất đau." Tưởng Hiểu Hiểu nói: "Khi bệnh cơ thể sẽ rất khó chịu, tinh thần cũng không tốt, tôi còn phải công tác nữa. Nói chung rất phiền phức."
Tô Anh cười cười: "Như vậy xem ra cô càng phải cẩn thận."
Tưởng Hiểu Hiểu nói: "Chúng ta đều giống nhau, đều không muốn bị bệnh!"
Tô Anh nói chuyện với Tưởng Hiểu Hiểu có thể nói là không mấy thân thiện, nhưng cũng coi như ôn hòa.
Vốn dĩ Tô Anh không thoải mái, nên càng phải nghỉ ngơi tốt. Lúc Tưởng Hiểu Hiểu đến, Triệu Vũ và Lâm Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-hoa-cua-to-anh/2070706/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.