Edit: Bạc
Beta: 如意 Như Ý
Tưởng Diễn đến trị liệu ở thành phố C, chuyện này đối với Tưởng Nghị chẳng có gì bí mật, hoặc là nói toàn bộ công ty Tưởng thị đều biết. Ngày mà Tưởng Diễn đi, một nửa hội đồng quản trị đều tới, đương nhiên là bao gồm cả Tưởng Nghị, Tưởng Hiểu Hiểu và anh cả Tưởng gia, Tưởng Long.
Trời hôm đó nổi cơn mưa nhỏ, Tưởng Diễn được người đưa lên máy bay.
Tưởng Nghị mặc một bộ tây trang màu xám, đi tới phía trước máy bay. Trợ lí của anh cầm một cây dù màu đen che ở phía sau. Cây dù rất rộng và lớn, một chút mưa thu lất phất chẳng thể dính vào anh dù chỉ một chút.
Khuôn mặt tuấn mỹ, lúc quay đầu lại, dưới mái tóc đen bóng là cái trán đầy đặn xinh đẹp. Sắc mặt của anh trông có chút tái nhợt bệnh hoạn, làm thân hình vốn thon gầy của anh càng trở nên gầy hơn.
Trước mặt Tưởng Nghị, là Khương Triết đang đứng.
So với Tưởng Nghị mặc bộ trang phục chín chắn, thì Khương Triết có vẻ thoải mái hơn rất nhiều. Quần đen dài đơn giản nhàn nhã, bên ngoài là áo khoác dài cùng màu đen. Mái tóc đen của anh lay nhẹ trong gió, dừng lại ở dưới trán.
Ở phía sau anh cũng có một người cầm một cây dù màu đen che cho anh.
Tưởng Nghị: "Vậy làm phiền Khương Tổng hỗ trợ chăm sóc cho em trai nhà tôi."
Anh ta vươn một bàn tay, bình tĩnh, trầm ổn nhìn Khương Triết, Khương Triết cong môi cười mỉm, duỗi tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-hoa-cua-to-anh/2070669/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.