Hàn Minh Vũ giữ lấy bàn tay nhỏ nhắn của Quyển Nhu đang vuốt ngực anh. Quyển Nhu thoáng lặng yên, đôi mắt không chớp, chằm đắm nhìn ánh mắt tinh tú của Hàn Minh Vũ, tay của anh ấy truyền đến bàn tay cô nhiệt độ ấm áp, đột nhiên cô cảm thấy cả người mình cô động hoàn toàn, không giống hóa đá mà là bị điểm huyệt đạo, không nhúc nhích, không phản kháng.
" Lý Nghệ Hân, cô hãy tránh xa tôi ra."
Hàn Minh Vũ trạng đã thái ổn định, chậm rãi nhấn giọng, lạnh lùng như thể mới vừa tạt vào Khương Quyển Nhu một gáo nước lạnh.
Quyển Nhu đột nhiên bừng tĩnh, bàn tay bị hất vung ra, cô giờ là đang ngạc nhiên hay sửng sờ? Hàn Minh Vũ đáng ghét, tắt cảm xúc của người ta cũng phũ quá đi...
Quyển Nhu đứng dậy, một mạch đi tới ngồi xuống giường, hai chân bỏ lên nệm ung dung co lên, Hàn Minh Vũ tưởng cô thích gần anh ta lắm sao? Anh ta ỷ mình là soái ca thì muốn nói gì thì nói chắc, cô đây cũng là soái nữ chứ bộ.
Hàn Minh Vũ đứng dậy, anh trầm mặc không nói gì, thân hình cao ráo xoay đi.
Quyển Nhu thấy Minh Vũ đi rồi thì môi dưới hơi nhướng lên, đôi mắt thoáng hụt hẫng, có anh ta ở đây tuy chỉ là toàn bắt nạt cô nhưng mà tự dưng không có anh ta thì lại thấy buồn.
__________
Tại Lý gia.
Lý Nghệ Hoành đang ngồi trong phòng xem một bản hợp đồng của công ty, anh rất tập trung nghiêm nghị nhưng không phải cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-hoa-cua-to-anh/2070638/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.