Edit: nguyenkim2603
Beta: Khánh Vân
Tới trên lầu, Tô Anh mở đèn cả phòng, kéo bức màn lên, làm cho cả phòng trở nên vô cùng an tĩnh. Thủy tiên được cô đặt trên bàn sách dưới cửa sổ, cô thuận thế ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào chậu thủy tiên.
Thủy tiên bị nhìn có chút khẩn trương, nghi hoặc hỏi: "Anh Anh, chị nhìn em như vậy làm gì?". Thật là dọa người a.
Tô Anh trầm tư nói: "Thủy tiên, chị hy vọng chúng ta có thể thành công!"
"Em cũng hy vọng. Anh Anh, chị muốn làm cái gì sao?"
"Không làm gì, hơn nữa hiện tại chị cũng không làm được gì. Thủy tiên, đợi một chút, em yên tĩnh cho chị suy nghĩ một chút, đừng lên tiếng, chị cần nhanh chóng nắm giữ khả năng hiểu "tâm của thực vật", bởi vì chị cảm thấy không còn thời gian nữa."
"A?" Ngại nó làm phiền sao? QAQ
Tô Anh giải thích: "Kỳ thật, mỗi lần các em vừa nói chuyện, chị đều sẽ quên bản chất các em không hề giống chị, các em là thực vật, còn chị là người."
Thủy tiên cái hiểu cái không. Tô Anh cười khổ: "Chị cũng không nói rõ được... tóm lại, để cho chị yên tĩnh suy nghĩ một chút, được chứ?".
"Được".
Thủy tiên quả nhiên yên tĩnh lại, không nói chuyện nữa.
Thủy tiên yên tĩnh không nói chuyện, thoạt nhìn không khác gì hoa cỏ bình thường, không có chỗ nào huyền bí, càng sẽ không có ai nghĩ nó biết nói, hơn nữa còn yêu thích các loại xe đẹp.
Thật ra xương rồng, hoa nhài, cây mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-hoa-cua-to-anh/2070603/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.