Ninh Kỳ Kỳ đờ đẫn ngồi bên đường nhìn nơi hỏa táng, làn khói xám đại diện cho người chết đang cao dần lên, trong lòng cô không rõ cảm xúc bây giờ thế nào nữa.
Cơ thể cô hôm nay được hỏa táng rồi.
Về lý mà nói, liên quan tới án mạng thì thi thể không được hỏa táng nhanh vậy, nhưng hình như bố mệ cô đã can dự vào, muốn cô sớm được mồ yên mả đẹp.
Nhưng rõ ràng cô vẫn đang còn sống, chỉ là đổi thân thể mà thôi.
Ninh Kỳ Kỳ đẩy cặp kính đen trên mặt, cằm cô còn mọc râu lún phún chưa cạo sạch sẽ. Chẳng ai ngờ rằng chàng trai có tinh thần sa sút này chính là tiểu thuyết gia Tiêu Tịch tiếng tăm lừng lẫy.
Nhưng có lẽ bây giờ sắp trở thành hung thủ giết người Tiêu Tịch rồi.
Ninh Kỳ Kỳ cười chua chát. Mặc dù phía cảnh sát không công bố với bên ngoài nghi phạm giết người là ai, nhưng chắc chắn cô bị cảnh sát gọi đi lấy lời khai, hơn nữa gần KTV cũng có người nhận ra khuôn mặt Tiêu Tịch, trong phòng kín vẫn còn máu của Tiêu Tịch. Đám phóng viên bắt bóng bắt gió sớm đã ba hoa chích chòe trên mặt báo rồi.
Nhưng cô vẫn không nén được mà tới tham dự “đám tang của mình”, đứng từ xa nhìn cha mẹ bước ra từ trong sảnh chia buồn. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mái tóc cha mẹ cô đã điểm bạc, cô chỉ muốn chạy tới nói cho họ biết thực ra cô chưa chết.
Đôi tay nắm chặt giấu trong tấm áo khoác đen, Ninh Kỳ Kỳ kiềm chế cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-do-co-a-xa/69463/quyen-1-chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.