Ngu Thúy thần trí không tỉnh táo nhìn trần nhà màu trắng.
Cô sao thế nhỉ? Cảnh tượng cuối cùng là hình ảnh Hạng Vũ cầm kích tự vẫn trước mặt cô, máu tươi nóng hổi vương đầy trên đất của cô, cô ra sức gọi hắn nhưng hắn không trả lời, chỉ có từng giọt máu của hắn đang được cô hút dần rồi cay đắng nuốt vào.
Mọi thứ đều không chân thực như vậy nhưng lại rõ ràng hơn tất cả.
Dường như cô đã nằm mơ, một cơn mơ rất dài.
Nằm trên giường nửa tiếng, bên ngoài vang lên tiếng bố mẹ cô ngủ dậy nấu cơm, Ngu Thúy mới tỉnh, dường như cô đã trở về thời hiện đại.
Lẽ nào mọi thứ thực sự chỉ là một giấc mơ?
Cô lập tức nhảy từ trên giường xuống, do từ lâu không có cảm giác có thân người nên cô thậm chí hơi không biết đi, chân mềm nhũn, ngã thẳng lên giường.
Nhịn đau, cô quỳ xuống đất bò ra huyền quan, sau đó há miệng trợn mắt nhìn hạt Ngu mỹ nhân cô trồng đã nảy mầm.
“Thúy Thúy! Con làm sao thế?”. Bố cô ngạc nhiên hỏi dồn.
Ngu Thúy mặc kệ, cô loạng choạng đứng dậy lao ngay xuống dưới lầu. Cô nhớ ở góc phố có một cửa hàng hoa mới mở, cô muốn mua một chậu hoa và đất đánh cây Ngu mỹ nhân trồng sang đó.
Chẳng nhẽ kiếp này tới lượt cái tên cao to Hạng Vũ chuyển thế thành hạt Ngu mỹ nhân? Lần này tới lượt cô trồng hắn? Cô không thể tưởng tượng ra cảnh Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-do-co-a-xa/1870873/quyen-1-chuong-9-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.