Thức ăn đêm nay ngon cực kỳ, trong đó món mì lạnh được hoan nghênh nhất, mặc dù không thể ăn cay Tôn thợ mộc nhịn không được ăn liền mấy ngụm, hương vị cay thanh nhẹ đầy độc đáo.
Được mọi người đánh giá cao, Triển Linh liền yên tâm “Mọi người xem, nếu năm sau chúng ta cũng kinh doanh món này thì thế nào?”
Ánh mắt Thiết Trụ cùng Nhị Cẩu Tử đều sáng ngời, gật đầu liên tục “Rất được rất được, hương vị món này độc đáo khó cưỡng!”
Nhị Cẩu Tử thận trọng, lo lắng hỏi nàng “Chưởng quầy, nếu vậy bên Phan chưởng quầy thì sao?”
Nghe hắn hỏi, Triển Linh cười khen ngợi “Đúng vậy, dựa người khác không bền, ta tính thuê cửa hiệu mặt tiền, người làm thì mua hoặc thuê từ mẹ mìn, hiện nắm chắc khoản tám phần rồi.”
Nghe nàng nói vậy, Thiết Trụ cùng Nhị Cẩu Tử sửng sốt hỏi “Không mướn người trong thôn sao?”
Triển Linh nói “Từ từ chuẩn bị là vừa.”
Người làm cần người trung thành nên cần xuy xét cẩn thận.
Giống như hiện tại, món yêm trứng cùng đồ chua Triển Linh làm vốn không phải là người sáng chế thứ nhất, chỉ là châu Hoàng Tuyền không thịnh hành mà thôi, nhưng khi có người muốn ăn, thì mọi người cũng động tâm tư muốn kiếm tiền. Tuy rằng mùi vị có lẽ kém một tí, nhưng bảy tám phần là giống nhau, giá cả liền bị ép hạ thấp và khách hàng là người được tiện nghi nhất.
Món trứng bắc thảo, lạp xưởng, những món kho độc môn của nàng, xác thật hiện giờ triều Đại Khánh không có, Triển Linh nhất định phải thủ bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho/865145/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.