Triển Linh đối với hai người này ấn tượng không tồi, nên quyết tâm muốn kết giao bằng hữu.
Kỳ thật giống như chuyện hôm nay, chính mình vốn dĩ còn không biết có chuyện thưởng bạc, về sau bọn họ ba người có thể có khả năng không bao giờ gặp lại, người có lòng tham đều có thể yên lặng không tiếng động nuốt hết khoản tiền này!
Người phía trên chưa thấy qua nàng, hoặc là nói bọn họ ngay từ ban đầu có thể tranh công về bức hoạ, trời biết đất biết, người phía trên cùng người nhà của những nữ tử đó có thể biết được sao? Không có khả năng!
Nhưng bọn họ lại không làm như vậy, hơn nữa còn đem chân tướng trình lên quan trên.
Tiền có thể dễ dàng lấy, nhưng phẩm hạnh không phải ai cũng giữ được.
“Triển cô nương, làm tạm món gì là được.” Triệu Qua cười hì hì, “Chúng ta ăn lót gì là được, thật sự không cần phiền toái. Cũng vội về báo cáo với đại nhân. Ngài ấy đang thú giục.”
“Vậy được rồi, vừa vặn ta còn chút đồ ăn, lại thêm cho các ngươi chút thịt thái.”
Triển Linh nhìn một hồi, phát hiện còn có mộc nhĩ ngâm nước, liền lấy bột đã chuẩn bị buổi tối chưng màn thầu ra nhào. Nhào vài lần sau đó cán bột, lại tiếp tục lập lại như vậy mấy lần, sau đó nhanh tay cắt thành mì sợi.
Thịt băm nhỏ, thái chút mỡ heo phi thơm, lại cắt nấm bỏ vào xào, thêm chút đậu hũ ki cùng trứng gà.
Có canh xương hầm, liền dùng nước canh nấu mì, vừa thơm vừa bổ. Sợi mì trong chén thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho/865120/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.