Bạch Nhất Nặc không mấy ngạc nhiên về độ nổi tiếng của bánh đậu xanh hoa tươi, dù sao ở kiếp trước, rất nhiều phi tần đều cực kỳ thích ăn điểm tâm mà cô làm.
Mùa nào cũng phải sắp xếp thuộc hạ đến đặt trước, phần thưởng đến Cục Thượng Thực cứ như nước chảy.Những phi tần này đều là những người được sống an nhàn sung sướng, cơm càng trắng càng thích, thịt thái càng nhỏ càng tốt, nhưng lại vô cùng hâm mộ bánh đậu xanh hoa tươi, đương nhiên là vì vẻ ngoài và hương vị của nó quá xuất chúng.Bạch Nhất Nặc đã làm rất nhiều bánh đậu xanh, gặp khách háo hức như vậy, thế là dịu dàng mỉm cười, không từ chối: "Một hộp có tám cái bánh đậu xanh, tôi chỉ làm bấy nhiêu hộp đó thôi.
Vì để cho nhiều người có cơ hội được ăn nên một người chỉ được mua hai hộp.”"Còn về phần giá tiền...thì năm mươi một hộp đi."Thành thật mà nói, cái giá tiền này so với những gì cô đã đạt được trước kia chênh lệch khá xa.Nhưng từ sau khi xuyên không, Bạch Nhất Nặc cảm thấy tâm trạng của mình thay đổi không ít.Sư phụ đã từng nói nấu ăn cũng là một môn nghệ thuật, bọn họ cần hiểu được ý nghĩa của việc nấu nướng thì mới có thể đạt đến đỉnh cao và đạt đến trình độ cao nhất.Những món ăn mà Bạch Nhất làm trước đây chỉ có quan to hay quý tộc mới được thưởng thức, cũng xem như không dính khói lửa trần gian.Hiện tại cô lại ở trong chợ, cảm nhận được khói lửa nhân gian, nhìn thấy thực khách ăn xong đồ ăn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho-cua-thuong-thuc-nu-quan/946662/chuong-43.html