Dạ dày không những không bị đau mà ngược lại còn ấm áp, truyền hơi ấm đến phần còn lại của cơ thể như một cái bếp.“Sao bụng tớ không đau nhỉ?” Trương Khả nhìn bụng mình, kinh ngạc nói.Theo thông lệ trước đây, tuy rằng cơn đau dạ dày sẽ đến muộn nhưng tuyệt đối sẽ không vắng mặt.
Mặc dù không đến mức vừa ăn cay vào là bắt đầu đau bụng, nhưng chắc chắn sẽ không đến muộn thế.
Nhưng mà đến bây giờ, dạ dày của Trương Khả vẫn cảm thấy rất thoải mái, không có một chút dấu hiện đau đớn nào cả."Vãi thiệt, Lý Phong Trạch, bệnh đau dạ dày của tớ đã khỏi rồi!"Trương Khả không có cách nào giải thích cho hiện tượng lạ thường của cơ thể mình.Sau một vài suy đoán hợp lý, cậu ta bỗng nhiên tỉnh ngộ, hẳn là do cậu ta đã lớn hơn rồi, giống như là cơ thể của cậu đã trở nên cường tráng, dạ dày vốn yếu ớt cũng trở nên khỏe hơn!Trời ơi, dạ dày của cậu ta vẫn ổn!Tối đến, cậu ta báo tin vui cho cả nhà rồi sau đó dẫn cả nhà đi ăn lẩu.Kết cục là đau đến một ngày không đi học được, mất hơn một ngày rưỡi mới khỏe lại.Sau khi Trương Khả tội nghiệp xuất viện, cậu ta đến tiệm cơm Bạch Ký để dùng bữa.
Lúc cậu ta kể khổ với Bạch Nhất Nặc mới chợt nhận ra rằng không phải dạ dày của mình đã khỏe hơn mà là vì cậu ta ăn dầu ớt nên mới có sự chuyển biến tốt hơn.Bất đắc dĩ, cậu ta chỉ có thể rưng rưng làm hai tô mì lạnh dầu đỏ để xoa dịu trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho-cua-thuong-thuc-nu-quan/946653/chuong-34.html