Bởi vì trước đây cha mẹ Bạch Nhất Nặc đã từng bán trà sữa cho nên trong tiệm vẫn còn giữ lại một cái máy đóng kín miệng ly trà sữa.
Khi Bạch Nhất Nặc dùng thử một chút thì cô phát hiện nó rất dễ dùng.
Vì món nước ô mai không dễ để mang đi, nên cô đã rót nó vào một cái ly nhựa rồi đóng kín miệng ly lại.Làm như vậy thì sẽ tiện hien cho thực khách, họ có thể trực tiếp mang nước ô mai đi.Triệu Hiểu Mẫn và Chu Viện đều muốn gọi một ly nước ô mai....!...Hai người trở về phòng làm việc ở trường học. Mùa hè đến, Chu Viện thường hay nghe Triệu Hiểu Mẫn càm ràm rằng Hải Thị không có chỗ nào bán nước ô mai nào vừa ngon lại vừa tiện.Vì Chu Viện chưa từng uống nước ô mai nên cô ấy cũng không quan tâm lắm, chỉ nhìn Triệu Hiểu Mẫn với vẻ thích thú: “Cậu cứ làm quá thôi, có ngon đi nữa thì cậu có thể uống trà sữa được không?”Trong mắt Chu Viện, loại nước ô mai này cũng giống như sữa đậu xanh - đặc sản thủ đô vậy, chỉ có người địa phương thích còn người nơi khác thì tỏ vẻ vô phúc tiêu thụ.Nếu không phải là vì không có tiền thì chắc chắn là hôm nay cô ấy đã muốn mua ly trà sữa lạnh cỡ lớn để ăn kèm với cơm rồi.Chu Viện cầm lấy cái ống hút rồi chọc mở miếng dán, rồi cô ấy hút vào một hơi, mà cũng chẳng ôm mong đợi gì về loại thực uống này, nhưng sau đó đôi mắt của cô ấy càng lúc càng mở to ra. Cho tới bây giờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho-cua-thuong-thuc-nu-quan/240542/chuong-18.html