"A đúng rồi, ta vừa mới ở ngoài cửa nhìn, làm sao tên tiệm cơm của cháu còn chưa đổi?"Bạch Nhất Nặc đã làm xong giấy chứng nhận cần mở tiệm cơm, nhưng mà tên quán còn chưa định xong.
Ba ngày sau là một ngày hoàng đạo thích hợp để mở tiệm, Bạch Nhất Nặc kỳ thật có thể đợi lắp đặt xong biển hiệu rồi kinh doanh.
Nhưng mà bởi vì trong túi trống trơn, dẫn đến không có cảm giác an toàn, cho nên cô căn bản rảnh không nổi, thế là dự định trước tiên thử kinh doanh ba ngày tích lũy chút tiền tài, mới có thể chuẩn bị các nguyên liệu nấu ăn khác."Biển hiệu còn đang làm, ba ngày sau chính thức kinh doanh hẳn là có thể đổi được ạ."Bà Chu lôi kéo ông Chu nói chuyện không ngừng ngồi xuống: "Sao ông nói nhiều như vậy, có cơm ăn cũng không ngăn nổi miệng ông.
Nhất Nặc à, cho ông ấy một phần cơm trứng chiên.
Răng lợi ông ấy không tốt, ăn thịt bò không được."Ông Chu nói nhỏ: "Tôi chỉ là quan tâm Nhất Nặc thôi!""Được rồi, cháu biết rồi ạ." Bạch Nhất Nặc đứng dậy đi vào phòng bếp.Chú Lâm tò mò hỏi: "Chú Chu, bây giờ ban đêm chú không ăn cơm ở nhà à?""Đúng vậy." Ông Chu gõ quải trượng, đắc ý nói: "Cơm cũng không dễ tiêu hóa, hiện tại ban đêm ta uống cháo, dưỡng sinh!"Ai ngờ chú Lâm cũng không có tán thưởng phương thức sống của ông ấy mà ngược lại thăm dò mà hỏi thăm: "Chút cơm này chú không ăn?"Ông Chu thẳng thắng nói: "Không sai, vô luận như thế nào, chú cũng sẽ không ăn một ngụm!""Thế nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho-cua-thuong-thuc-nu-quan/240533/chuong-9.html