Sau khi học sinh tan học, trong tiệm lục tục có một số học sinh ghé đến.Sau khi Trần Ngọc tan học liền chạy đến chợ đen, chuẩn bị mua một phần bún ốc ăn.
Vậy mà hôm nay cô giáo dạy quá giờ, thời gian tan học chậm hơn bình thường hai mươi phút, chờ đến khi cô bé đến chợ đen thì trong tiệm bán bún ốc sớm đã đủ quân số.Hỏng bét!Không chỉ có cửa hàng bún ốc mà những cửa tiệm khác cũng thật nhiều người.
Dựa theo kinh nghiệm trước kia, nếu là chờ đợi như thế thì cô bé sẽ đến trễ.Cô bé đi tán loạn giống như con ruồi không đầu, lúc này một quán nhỏ không có biển hiệu đập vào mi mắt, khách nhân trong tiệm so ra mà nói ít hơn nhiều, giá cả cơm chiên cũng không đắt.Nhưng trong lòng cô bé không khỏi có chút nói thầm, người ít như vậy, hương vị không thử cũng biết.Ai, không có cách nào, chỉ có thể đi quán này, nếu không đêm nay phải đi lên lớp tự học trong đói bụng.Cô bé đi vào, phát hiện mấy cái cửa sổ của quán ăn nhỏ này đều sạch sẽ, trên mặt bàn không nhiễm một hạt bụi nào, có chút cảm giác ấm áp, không khỏi sinh lòng hảo cảm.
Phòng bếp là kiểu phòng bếp mở, cô bé thông qua thủy tinh phát hiện Bạch Nhất Nặc đang chiên cơm ở bên trong, có chút chấn kinh về mỹ mạo của cô, tiếng nói vô thức hạ thấp "Xin hỏi: "Xin hỏi một phần cơm chiên thịt bò mấy phút có thể làm xong?"Bạch Nhất Nặc nghĩ nghĩ, đáp lại: "Nguyên liệu đều đã chuẩn bị xong, đại khái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho-cua-thuong-thuc-nu-quan/240531/chuong-7.html