Bày quán chỉ trong một canh giờ, một thùng cơm nếp đầy vung và mấy chậu đồ ăn kèm Mễ Vị mang đến đã liền hết, đành phải tuyên bố dọn hàng về.
Trước khi hết cơm nắm vẫn còn vài người xếp hàng chờ đợi, vừa nghe nói dọn hàng về, lập tức oán giận lên.
"Bà chủ à, tôi đã xếp hàng thật lâu, sao vậy mà hết bán là sao?"
"Đúng vậy, đứa nhỏ nhà ta còn ầm ĩ muốn ăn này."
"Bà chủ, bà giúp chúng ta làm thêm mấy cái đi."
Mễ Vị đành phải giơ cái thùng không lên cho bọn hắn nhìn, "Thật sự không còn nữa mà, muốn làm cũng không làm không được. Nếu còn muốn ăn ngày mai lại đến, ngày mai ta vẫn còn bán ở nơi này."
Mọi người thấy vậy đành phải bất đắc dĩ tan đi, tính toán ngày mai lại đến.
"Tiểu Đầu Trọc, hôm nay chúng ta buôn bán lời bao nhiêu tiền vậy?" Mễ Vị hỏi con.
Mễ Tiểu Bảo lập tức nâng cái túi tiền căng phồng của mình lên cho nàng nhìn, "Nương, thật nhiều, tiền tiền tiền luôn, túi nhỏ của con chứa đầy nhóc rồi này!"
Tiểu Đầu Trọc mừng rỡ, mắt chớp mắt muốn loé sáng, như một con chuột nhỏ ăn trộm được gạo vậy.
Thời gian còn sớm, Mễ Vị đem đồ bày quán về nhà xong, liền dẫn hài nhi nhà mình trở lên trên đường cái mua đồ, mua thêm ít đồ dùng hàng ngày còn thiếu, lại mua chút trứng gà, thịt heo, một chút quà vặt, trên đường trở về vừa lúc nhìn thấy một tiệm bán vải, trong tiệm còn có thợ may bán. Tâm niệm nàng vừa động, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nha-ta-that-my-vi/171877/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.