"Ngươi không phải vui quá đến ngốc luôn rồi chứ? Ruột heo có thể ăn sao? Thối chết!"
"Huynh đệ, ngươi tỉnh táo lại một chút đi, cơ hội tốt như vậy ngươi không gọi mấy thứ cao lương mỹ vị như Phật Nhảy Tường này nọ, lại gọi mấy món bình thường như vậy làm gì."
"Haizzz... Nếu như ngươi ăn ruột heo thì ngày mai chúng ta không đến ăn đâu, thối lắm."
"Huynh đệ, ngươi thật không phải cố ý tới quấy rối chứ? Ngươi không được chơi chúng ta đâu nha."
"Nếu như bà chủ thật sự nấu cái món ruột heo này, vậy ta cũng không tới, ta không chịu nổi mấy thứ thối đến như vậy đâu."
Thấy mọi người sôi nổi trách móc mình, lão Tam có chút xấu hổ, đỏ mặt lúng túng nói: "Không thì, ta đổi thành thịt kho tàu đi."
Mễ Vị cũng rất hiểu, dù sao kiếp trước cũng thực sự có không ít người có ác cảm chung với đồ lòng hay ruột heo. Nàng cười nói: "Không sao cả, nếu ngươi thích ăn, vậy ngày mai liền làm ruột heo kho tàu vậy, mà thịt kho tàu ta cũng sẽ làm luôn."
"Thật sao? Cám ơn bà chủ lắm!" lão Tam cực kì cao hứng, tuy rằng mỗi lần nói ra đều sẽ bị người cười nhạo, nhưng hắn thích ăn ruột heo, hàng năm trong thôn giết heo, tức phụ hắn đều sẽ đi mua chút ruột heo trở về nướng cho hắn ăn, dần dần trong nhà hắn, hài tử cũng thích ăn ruột heo kho tàu.
Lão Tam lại ngần ngại hỏi thêm: "Bà chủ à, ta có thể dẫn theo tức phụ cùng hài tử tới ăn hay không? Tức phụ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nha-ta-that-my-vi/1645575/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.