Cô nấu ăn nhiều trên tay luôn lưu lại chút mùi vị nên mèo béo rất thích ghé vào tay cô, lúc này nó đang thò qua ngửi ngửi.
"Con mèo này để ủ tay thật không sai, mùa đông sẽ không sợ lạnh." Bà Vương cúi đầu nhìn mèo béo trước mặt nói.
Nguyễn Miên Man cũng nhìn về phía mèo béo, nghĩ đến gần đây mình cũng hay dùng nó làm ấm tay, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Xác định cô muốn mua thịt dê, bà Vương mang theo cô một lần nữa đi ra đầu hẻm.
"Ông anh, tôi lại cho mang sinh ý tới cho ông anh đây." Người còn chưa tới, bà Vương đã hướng đầu hẻm kêu lên.
Đầu hẻm, bên cạnh có một chiếc xe điện ba bánh đang đỗ, mặt trên treo hai cái chân dê sống. Mà bên cạnh, trên mặt đất kê một cái giá, mặt trên treo hơn phân nửa con dê đã được xử lý qua.
Bán thịt dê chính là một ông lão hơn 60 tuổiăn mặc quần áo cũ xám xịt, nghe được thanh âm của bà Vương, lôi kéo gương mặt tràn đầy nếp nhăn lộ ra nụ cười.
Người phụ cận vây xem rất nhiều, bất quá đều là người chưa thấy bán thịt dê như vậy nên tới xem náo nhiệt, người mua thực sự lại rất ít.
Mắt thường mà thấy, thịt dê này đúng là tươi mới, đáng tiếc làm thịt dê, cùng với chuyện có thể làm thịt dê ăn ngon lại không dễ, cho nên không có nhiều người nguyện ý mua.
Rốt cuộc thịt dê cũng không rẻ, mua trở về không phải để làm linh tinh.
"Ai, bà còn nói đi hỏi một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-chien-hanh-phuc/1165709/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.