Chu lão tam kinh ngạc mừng rỡ không thôi, đúng lúc Cát Tường cũng đi về phía bên này, hắn vội vã giơ bầu rượu trong tay lên nói, "Ta muốn mua mười cân rượu nếp."
Hắn mua không nhiều nên bà chủ gọi Cát Tường, "Ngươi lấy rượu cho hắn đi, trong quán còn nhiều người khác, ta đi tiếp bọn họ."
Cát Tường đáp lời đồng ý.
"Thì ra là huynh." Cát Tường không sợ người lạ, nở nụ cười ngọt ngào với Chu lão tam, nàng để Chu lão tam giữ bầu rượu còn mình thì đặt cái phễu lên miệng bầu, tiếp đó lấy một cái muôi gỗ lớn múc rượu, một muôi vừa đúng nửa cân.
Rượu có mùi rất thơm, hương vị lại vô cùng ngọt ngào đậm đà, Cát Tường vừa múc vừa hỏi, "Đại ca, chưa có dịp hỏi quý danh của huynh, muội là Cát Tường, huynh tên là gì?"
Chu lão tam cũng cười, âm thanh không nhanh không chậm, rất dễ nghe, "Ta tên Chu Hữu Phú."
Lúc này Cát Tường mới kịp phản ứng, nàng hoảng hốt, tay cầm muôi cũng không nhịn được mà run rẩy, suýt chút nữa làm đổ mất rượu ngon, cũng may nàng kịp ổn định bản thân.
"Cát Tường muội muội, muội cẩn thận." Chu lão tam nói.
"Được."
Cát Tường búi kiểu tóc song nha kế (*) trông rất lanh lợi, đôi mắt trong veo ngấn nước như biết nói, vô cùng linh động. Trước đây hai người chưa biết thân phận của nhau nên đương nhiên nói chuyện rất thoải mái, bây giờ ngược lại có chút bẽn lẽn, ngươi không dám nhìn ta ta cũng không dám nhìn ngươi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-cat-tuong/2902426/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.