Lớp học tuy chỉ duy trì được một thời gian không được lâu nhưng tình cảm cô và trò lại thấm thía sâu đậm, đến bây giờ nếu nói cô muốn trở về trường thì cũng ko đúng vì trong thâm tâm cô mỗi buổi sáng được nhìn thấy đám trẻ con này thật là vui sướng.
Hôm nay, là ngày thứ năm các nàng phải về trường học thật sự lúc nói lời chia tay với dân làng làm ai cũng phải khóc.
- Cô ơi cô đừng đi mà. Huhu - cô bé dễ thương Yung năn nỉ khóc lóc với cô
- Yung ngoan ko khóc, nếu có dịp hè cô sẽ lại về mà. - Min lau vội những giọt nước mắt trên gương mặt của cô bé đáng yêu này
- Cô giáo đi đường cẩn thận. - mẹ của Yung và Y Lăng cũng buồn bã nói với cô
- Dạ thôi xe đến rồi chúng cháu xin phép. - My lễ phép nói
- Tạm biệt - tất cả mọi người vẫy tay chào nhau, có thể nói sự đời khó biết chưa cũng ko có cuộc vui nào lâu dài cả sớm muộn cũng chia tay.
....
Chiều hôm đó các nàng đăng ảnh chụp của cô trong bộ đồ Tây Nguyên màu đen có hoa văn dịu nhẹ nhưng đến chiều tấm ảnh được thích nhất là ảnh cậu nhóc đưa đồ ăn cho cô được rất nhiều người quan tâm yêu thích, cô thấy rất nhớ đến những đêm trên Tây Nguyên vui sao mà quên được ( các bạn sẽ biết trên Tây Nguyên vui thế nào nhé đợi đi).
- Tức chết mà, ảnh của Hiền Hoa sao lại đứng thứ hai chứ. - Dung bạn cùng phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ca-phe-tinh-yeu/147551/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.